Trong buổi trò chuyện gần đây, Tuấn, một sinh viên đến từ miền Trung và đang sinh sống tại TP HCM, chia sẻ với chúng tôi về nỗi lo lắng về việc bị hạn chế giờ làm thêm.
Với hoàn cảnh gia đình khó khăn, Tuấn phải tự lo lấy cuộc sống xa nhà để theo đuổi ước mơ trở thành kỹ sư. Hàng tuần, anh phải làm việc 16 tiếng tại một rạp chiếu phim và khoảng 8 tiếng làm gia sư. Tuy nhiên, theo dự thảo Luật Việc làm sửa đổi của Bộ Lao động Thương binh và Xã hội, sinh viên sẽ bị hạn chế giờ làm thêm ở mức 20 tiếng mỗi tuần.
Mặc dù nhiều quốc gia trên thế giới có quy định về giờ làm thêm của sinh viên, nhưng các quy định này thường chỉ áp dụng cho sinh viên quốc tế. Sinh viên trong nước thường không bị giới hạn giờ làm thêm.
Trong khi những điều khoản của dự thảo Luật Việc làm nhấn mạnh vào việc bảo đảm quyền và nghĩa vụ của người lao động, nhưng giới hạn về giờ làm việc của sinh viên lại vi phạm quyền bình đẳng trong lao động của họ. Điều này không chỉ đặt ra câu hỏi về tính công bằng mà còn về trách nhiệm của các cơ sở giáo dục.
Thay vì áp dụng giới hạn về giờ làm thêm, các nhà trường có thể thúc đẩy hình thức học tập kết hợp với công việc, giúp sinh viên cân bằng giữa việc học và làm thêm. Việc này cũng có thể được hỗ trợ thông qua các chính sách ưu đãi đặc biệt cho doanh nghiệp sử dụng sinh viên.
Hạn chế giờ làm thêm không chỉ ảnh hưởng đến thu nhập của sinh viên mà còn có thể dẫn đến việc họ phải làm việc chui, mất đi sự bảo vệ và quyền lợi trong công việc. Do đó, cần có sự cân nhắc kỹ lưỡng trước khi thực hiện các quy định mới liên quan đến quyền làm thêm của sinh viên.
Trong bối cảnh dự thảo Luật Việc làm đang được lấy ý kiến, những lo lắng và mong muốn của Tuấn đại diện cho hàng triệu sinh viên khác đang đối diện với tương tự. Việc thay đổi luật pháp cần phải dựa trên hiểu biết đầy đủ về các tình huống cụ thể và cân nhắc kỹ lưỡng về tác động của chúng đến cộng đồng sinh viên.