Trải qua nhiều năm trong ngành giáo dục, phó giáo sư tại một trường đại học kỹ thuật ở TPHCM không khỏi chia sẻ nỗi lo lắng trước tình trạng mất sinh khí, sức sống của sinh viên ngày càng trở nên lờ đờ, thờ ơ đối với học tập và sự nghiệp.
Thực tế đau lòng mà ông nhìn thấy là buổi học trở thành thời gian vật vờ, lãng phí khi sinh viên không thể tìm thấy sự hứng thú, sự say mê trong việc học hành. Dù đã nỗ lực thay đổi phương pháp dạy học, nhưng ông vẫn gặp khó khăn trong việc khơi gợi niềm đam mê, khát khao học hỏi từ phía sinh viên.
Tình trạng này không chỉ giới hạn trong giảng đường mà còn lan rộng ra ngoài cuộc sống, khi nhiều sinh viên trở nên thiếu kỷ luật, sống thiếu tổ chức, và thậm chí chìm đắm trong những hành vi không lành mạnh như nhậu nhẹt, chơi game, lướt mạng.
Điều đáng chú ý là sự lạc quan của giáo viên và nhà quản lý trường học đối với sự khích lệ học tập và phát triển của sinh viên thường không phản ánh đúng tình hình thực tế. Dù những lời kêu gọi về sự nỗ lực, hăng say được nhấn mạnh, nhưng thực tế cho thấy có một phần không nhỏ sinh viên không có động lực và sự hứng thú cần thiết để tiếp tục học tập và phát triển.
Cuối cùng, vấn đề này đặt ra một thách thức lớn đối với hệ thống giáo dục, đòi hỏi sự đổi mới trong phương pháp giảng dạy, cũng như sự chú trọng vào việc khơi gợi niềm đam mê, sự sáng tạo, và năng lượng trong học tập từ phía sinh viên. Chỉ khi đó, giảng đường mới thực sự trở thành nơi nuôi dưỡng và phát triển cho sự sống hồi sinh của học thuật và tinh thần.