Bước Đi Cùng Tấm Gương Thầy Cô Giáo Trẻ Trong Nhiệm Vụ Cống Hiến ở Vùng Cao

Screenshot 2 2Khác với giáo viên được dạy học ở thành phố lớn, các giáo viên vùng cao luôn phải đối mặt với nhiều khó khăn và gian khổ hơn. Tuy nhiên, hàng năm vẫn có hàng ngàn thầy, cô giáo trẻ tình nguyện đến với những em học sinh ở những vùng rẻo cao xa xôi.

Nghề giáo vốn đã là một nghề đầy hy sinh và cống hiến. Đặc biệt, đối với các thầy cô giáo vùng cao, nhiệm vụ của họ không chỉ dừng lại ở việc dạy học, mà còn là một sứ mệnh vượt qua những khó khăn về địa lý, đời sống và văn hóa để mang ước mơ đến với trẻ em miền sơn cước. Trong bầu không khí của Ngày Hiến chương Nhà giáo Việt Nam, chúng ta hãy cùng lắng nghe những tâm hồn của những tấm gương thầy, cô giáo trẻ đang công tác tại một số điểm trường vùng núi phía bắc.

Học sinh chính là động lực khiến thầy cô giáo không ngừng bám trường, bám bản

Với hơn 10 năm làm việc trong lĩnh vực giáo dục, thầy giáo Hoàng Diễm (29 tuổi) đã dành toàn bộ tuổi trẻ của mình để gắn bó với huyện Đồng Văn, tỉnh Hà Giang. Quãng thời gian đó không chỉ giúp anh tích luỹ nhiều kinh nghiệm mà còn giúp anh thấu hiểu rõ hơn về những khó khăn của thầy trò ở vùng cao này.

Anh chia sẻ về những ngày đầu công tác, khi anh phải vượt qua quãng đường 40km và thậm chí phải đi bộ thêm 10km để đến được trường dạy học. Sau đó, anh được chuyển đến làm việc tại trường PTDT Bán trú Tiểu học Ma Lé tại xã Ma Lé, huyện Đồng Văn, tỉnh Hà Giang (cách nhà 12 km). Anh luôn sống gần gũi với các em học sinh dân tộc thiểu số hàng ngày, điều này giúp anh hiểu rõ hơn nỗi khổ của các em. Khó khăn về ngôn ngữ giao tiếp, cuộc sống gia đình thiếu thốn, con đường đến trường xa xôi và nhiều rào cản khác đều làm cho việc học tập trở nên khó khăn đối với trẻ em ở đây.

Hoàng Diễm chia sẻ: “Động lực lớn nhất để tôi và nhiều giáo viên vùng cao khác lựa chọn cống hiến cho nơi đây chính là tương lai của các em. Vượt qua mọi khó khăn, thấy những nụ cười trong sáng và hồn nhiên của các em làm tôi cảm thấy hạnh phúc không tưởng. Các em được đi học, có cơ hội ăn ngon hơn, mặc đẹp hơn. Dù gặp nhiều khó khăn nhưng các em vẫn cố gắng học tập đều, ngoan ngoãn, vâng lời thầy cô”. Chính vì điều này, thầy cô giáo vùng cao luôn dành nhiều thời gian và tâm huyết cho học sinh của mình. Ngoài việc truyền đạt kiến thức trên bảng, Hoàng Diễm còn dạy các kỹ năng sống và biểu diễn nghệ thuật để nâng cao khả năng tự tin của các em dân tộc thiểu số.

Sau khi tốt nghiệp đại học, cô giáo Và Thị Kia (23 tuổi) quyết định trở về quê hương và nhận công tác làm chủ nhiệm lớp 2A5 tại Điểm trường Bản Mới – một trường Tiểu học và Trung học cơ sở tại thị trấn Bắc Yên, huyện Bắc Yên, tỉnh Sơn La. Là một người con dân tộc Mông, Kia từ nhỏ đã mơ ước trở thành một giáo viên để mang con chữ đến với bản làng. Lớp học mà cô chủ nhiệm chỉ có 10 em học sinh, trong đó có 7 em đến từ gia đình thuộc diện nghèo, 1 em thuộc gia đình cận nghèo, và 2 em khó khăn do số lượng anh em trong gia đình nhiều.

Khi nói về học sinh của mình, Và Kia nói: “Các em học sinh ở đây đều thuộc dân tộc Mông nên gặp nhiều khó khăn trong việc giao tiếp bằng tiếng Việt. Do đó, việc học của các em cũng trở nên khó khăn hơn. Nhiều lúc các em không hiểu, tôi phải sử dụng tiếng dân tộc để hướng dẫn các em. Nhiều học sinh bố mẹ phải đi làm xa, sống với ông bà nên không được quan tâm, và nhiều khi đến lớp không có bút để viết bài, về nhà không ai hỗ trợ học tập,… Mùa đông đến, nhiều bạn không có quần áo ấm để mặc. Có những bạn gia đình không đủ điều kiện mua đôi giày, nên phải đi dép trong mùa đông lạnh giá. Khi thấy các em trong hoàn cảnh như vậy, tôi biết mình cần phải cố gắng nhiều hơn nữa để giúp đỡ các em”.

Để gần gũi hơn với học sinh của mình, Và Kia đã quyết định ở lại gần trường học, tránh phải di chuyển hàng ngày qua quãng đường gần 30km từ nhà. Hàng ngày, cô giáo người Mông luôn hết lòng trong từng bài giảng, đồng thời tâm sự và động viên các em nhỏ vượt qua hoàn cảnh khó khăn, trở thành những người có ích cho xã hội. Chính Và Kia cũng là một tấm gương sáng để các em học sinh của mình noi theo.

Tiếp bước những thế hệ “gieo chữ vùng cao”

Ra khỏi ngôi trường PTDT Nội trú ATK Sơn Dương, huyện Sơn Dương, tỉnh Tuyên Quang, cậu bé Tiến Mạnh ngày nào đã trở thành một giáo viên Lịch sử của chính ngôi trường này. Là một học sinh người dân tộc Nùng, Tiến Mạnh đã bắt đầu học tập và sinh sống tập trung tại môi trường nội trú từ khi anh lên lớp 6. Giờ đây, Tiến Mạnh đã trưởng thành và tiếp tục nối bước các thầy cô giáo mang đến sứ mệnh cao cả với các thế hệ học sinh dân tộc thiểu số của mình.

Tiến Mạnh chia sẻ: “Sau khi tốt nghiệp trường Đại học Sư phạm Hà Nội, dù có rất nhiều sự lựa chọn, nhưng tôi muốn dành công sức của mình cho ngôi trường cũ để đưa tri thức đến với những học sinh dân tộc thiểu số như tôi. Tiếp xúc với học sinh tại ngôi trường của mình, tôi thấy được bản thân mình trong từng học sinh, từ khi bắt đầu học chữ cho đến khi trưởng thành như ngày hôm nay”.

Dựa trên hình ảnh của bản thân mình nhiều năm trước, Tiến Mạnh hiểu rõ những khó khăn mà các học sinh dân tộc nội trú phải đối mặt, bao gồm việc ăn ở, sinh hoạt tại trường, sự ngây ngô và nỗi nhớ gia đình luôn hiện hữu trong tâm trí các em. Vì vậy, trong vai trò của một giáo viên, Tiến Mạnh luôn ân cần, quan tâm và khuyến khích học sinh như con em của mình.

Chúng ta thật tự hào và biết ơn vô cùng đối với những tấm gương thầy, cô giáo trẻ ở vùng cao đã tình nguyện dành thời gian và tâm huyết để bám trường, bám bản. Nhân dịp kỷ niệm Ngày Nhà giáo Việt Nam vào ngày 20/11, hãy gửi lời tri ân và lòng biết ơn sâu sắc nhất đến họ.